Thứ Sáu, 29 Tháng Bảy, 2022 00:00
Chúa Nhật XVIII Quanh Năm C ( Lc 12, 13-21 ) năm 2022

Theo luật Do Thái về việc phân chia tài sản, thì người con cả, thay mặt cha mẹ đã khuất bóng để coi sóc gia đình, sẽ được lãnh toàn bộ những bất động sản, đất đai, nhà cửa; còn những động sản và tiền bạc thì được chia đều cho tất cả con cái, nhưng phần của người con cả thì lớn gấp đôi.

Ở đây, chắc hẳn là người anh cả đã giành lấy toàn bộ gia sản, cho nên đứa em mới xin Chúa Giêsu can thiệp. Chúa Giêsu từ chối, và lưu ý mấy điểm sau đây:

Thứ nhất, Chúa Giêsu đến trần gian không phải để giải quyết tất cả những vấn đề vật chất và tài chánh của chúng ta, cũng không phải là để phân xử những tranh chấp, kiện tụng chẳng hạn như tranh chấp gia tài như trường hợp trên đây. Đó không phải là sứ mạng của ngài. Sứ mạng của ngài là đem đến cho chúng ta một gia tài rất quan trọng, là Nước Thiên Chúa, Nước Hạnh Phúc vĩnh cửu vô biên. Ngài chỉ dạy cho chúng ta những phương thế để đạt được gia tài quý giá nầy, đó là: kính mến Thiên Chúa, yêu thương anh em, tôn trọng công bình, biết chia xẻ và giao hoà.

Thứ đến, ngài mời gọi chúng ta hãy ý thức giá trị mỏng manh, chóng qua của của cải vật chất. Tất cả chỉ là hư vô, phù vân, giả trá. Đừng dại dột xây dựng hạnh phúc trên sự giàu sang, sung túc, hưởng thụ. Bởi vì, ngoài Thiên Chúa, không có gì là chắc chắn, vững bền. Hãy phân định giữa sự sống vĩnh cửu là mục đích và của cải chúng ta đang có chỉ là phương tiện. Sự sống đời đời không tùy thuộc vào số luợng của cải. Đừng lấy phương tiện làm mục đích, cũng đừng đồng hóa ý nghĩa cuộc sống với sự gia tăng các phương tiện. Vật chất thế gian không phải là một bảo đảm chống lại cái chết. Một khi nhắm mắt lìa đời, thì chúng ta phải bỏ lại tất cả những thứ chúng ta thu gom, tích trữ. Cái chết lại thường đến bất ngờ, không kịp chuẩn bị. Do đó thật là khờ dại nếu, trong cuộc sống, chỉ lo tích trữ của cải là thứ không có một chút giá trị nào trong đời sống vĩnh cửu tương lai.

Nhưng quan trọng hơn, chính là chúng ta phải trả lẽ trước mặt Chúa về cuộc đời chúng ta. Chúng ta đã sống thế nào, sử dụng ra sao với những phương tiện được Chúa trao ban. Người phú hộ trong dụ ngôn đã bị chê trách là khờ dại do không biết cách cách sử dụng của cải cho có ích lợi, do tính ích kỷ vá sự điên rồ của ông ta. Ông ta chỉ nghĩ đến mình, mà không nhớ đến những người đang túng thiếu, đau khổ hay những ai đã làm việc, giúp ông ta làm giàu; ông ta cho là mình được bảo đảm do có nhiều của cải, và chỉ nghĩ đến việc hưởng thụ, trong khi lại quên lãng Thiên Chúa, quên những của cải thiêng liêng, cũng không nhớ đến linh hồn của ông và hạnh phúc vĩnh cửu trên trời..

Tất cả đều là hư vô... trừ việc yêu mến Thiên Chúa và phụng sự ngài. Chỉ có Thiên Chúa mới là giá trị vững bền muôn thuở; còn tất cả đều sẽ qua đi. Quê hương thực sự của chúng ta là ở trên trời; không có gì ở trần gian có thể trở thành mục đích của cuộc đời chúng ta. Nên nhớ rằng, chúng ta được tạo dựng là cho Nước Trời; Nước Trời là mục đích cuối cùng của chúng ta; còn tất cả những thứ khác chỉ là những phương tiện giúp chúng ta đạt tới quê trời mà thôi. Nếu chúng ta coi các tạo vật như là mục đích, chắc chắn chúng ta sẽ luôn luôn thất vọng, nhất là khi cái chết đến với chúng ta. Vì thế, điều chính yếu trước tiên là hãy lo tìm kiếm Nước Thiên Chúa; đó mới chính là gia tài đích thực của chúng ta.

Nói như thế không có nghĩa là chúng ta phải coi khinh tất cả những của cải vật chất trần gian, bởi vì đó chính là công trình tạo dựng của Thiên Chúa,  giúp chúng ta sinh tồn, đưa dẫn chúng ta về với Chúa. Sự giàu có sung túc chỉ xấu, khi nào chúng cản trở chúng ta yêu mến Thiên Chúa, khiến chúng ta quay lưng lại với Chúa Kitô, Đấng Cứu Độ chúng ta, cản trở chúng ta tiến về thiên đàng để hưởng hạnh phúc muôn đời trong Nước Chúa. Chúng là phương tiện giúp chúng ta đạt được mục đích là hạnh phúc vĩnh cửu. Dĩ nhiên là, không có phương tiện thì không thể đi đến mục đích được. Nhưng nếu chúng ta lấy phương tiện làm cứu cánh, thì cuộc đời chúng ta sẽ tiêu tan, và mất đi tất cả lẽ sống.

Làm việc năng nỗ, tìm kiếm những gì cần thiết cho cuộc sống của chính mình và những người thân yêu, biết tiết kiệm trong việc xài phí chi tiêu, làm giàu cách chính đáng... đó là điều tốt. Thế nhưng, phải biết thánh hóa việc làm của chúng ta, phải biết sống cho ra con người, sống xứng đáng là con cái Chúa. Phải biết dùng những của cải chóng qua ở đời nầy để mua lầy của cải vững bền đời sau bằng sự chia sẻ, nâng đỡ, cứu giúp những anh em đang túng thiếu, đang gặp khó khăn. Đó mới là bảo đảm chắc chắn thật sự cho cuộc đời.

Thành công về vật chất rất dễ trở thành nguy cơ cho hạnh phúc đời đời; bởi vì sức hấp dẫn mãnh liệt của tiền tài, vật chất rất dễ kích thích lòng tham, làm cho chúng ta si mê theo đuổi đến chỗ mù quáng, khiến chúng ta không còn nghĩ gì khác, kể cả Thiên Chúa và sự sống vĩnh cửu. Cơn cám dỗ nầy không chỉ xuất hiện nơi những người giàu có, mà còn có cả nơi những người nghèo do bị ám ảnh bởi những khao khát, ước ao, ham muốn. Vì thế thái độ tốt nhất cần phải có, chính là tinh thần nghèo khó, không dính bén, để trong cuộc sống hiện tại, dù giàu có hay túng thiếu, chúng ta vẫn luôn được tự do hướng về Chúá, yêu mến Chúa, phụng sự Chúa qua anh em, và đáng được hưởng ơn cứu độ muôn đời trong Nước Chúa.

GIÁO XỨ NÚI SẬP
Ấp Bắc Sơn, Thị Trấn Núi Sập, Huyện Thoại Sơn, Tỉnh An Giang.
ĐT: (02963) 869.239 - 866.787      DĐ: 0913.708.201
Email: ntkag53@gmail.com      Website: giaoxunuisap.com