Để lôi cuốn khách hàng, để chiêu dụ những người khác đến cùng lập trường hoặc lý tưởng với mình, ngày nay người ta thường sử dụng những kỹ thuật quảng cáo hấp dẫn, trình bày những lợi ích cụ thể, quyến rũ trước mắt, và thường nhấn mạnh đến những sung sướng hạnh phúc dễ dãi, không vất vả, cực nhọc sẽ đạt được. Còn Chúa Giêsu thì ngược lại. Ngài thẳng thừng đòi những ai muốn theo ngài thì phải yêu mến ngài trên hết tất cả. Những ai muốn làm môn đệ ngài thì phải vác thập giá mình mà đi theo. Tại sao Chúa Giêsu lại đòi hỏi khắt khe như thế ?- Đâu là lý do sâu xa của việc chọn lựa nầy ?-
Lời dạy trên đây có vẻ như là một yêu sách tiên quyết. Tuy nhiên, điều đó là sự thực và có thể hiểu được. Chúng ta phải yêu mến Thiên Chúa, là Đấng Tạo dựng nên chúng ta. Phải yêu mến ngài trên tất cả. Bởi vì, tất cả những gì chúng ta có, những gì thuộc về chúng ta đều đến từ Thiên Chúa. Mà Chúa Giêsu là Thiên Chúa. Thiên Chúa nhập thể làm người. Ngài đã trao ban mạng sống ngài để cứu chuộc chúng ta. Cho nên, ngài cũng có quyền đòi hỏi một tình yêu ưu việt như thế, như Thiên Chúa Cha. Ngài đặt điều kiện duy nhất: những ai muốn theo ngài không thể có một con tim chia năm, xẻ bảy. Phải ưu tiên chọn ngài trên hết, cách đặc biệt trong mối liên hệ gia đình và trong việc sử dụng của cải, vật chất.
Yêu mến Cha mẹ, vợ con, người thân… là điều tự nhiên, hợp lý và phải lẽ. Đó là điều Chúa truyền dạy phải làm trong điều răn thứ bốn. Tuy nhiên, đi theo Chúa đòi phải có niềm tin và một quyết tâm vững chắc. Ngài như muốn nói với chúng ta, chỉ một mình Thiên Chúa là Đấng Tuyệt đối mà thôi. Ngài cư xử như một người tình đối với một người tình, bởi vì tình yêu đòi hỏi một sự hiến dâng trọn vẹn. Yêu mến ngài trên hết không phải là chê bỏ lòng hiếu thảo, nghĩa vợ chồng. Nhưng là yêu thương bằng một tình yêu mãnh liệt hơn và bao la hơn; bởi vì ngài là trọng tâm của tất cả, là nguồn mạch của tất cả và nơi cùng đích của tất cả. Khi cần phải chọn lựa, thì Thiên Chúa phải được ưu tiên.
Đồng thời, để trở thành môn đệ còn cần phải có một thái độ thích hợp đối với tài sản, của cải. Từ chối không tôn thờ của cải vật chất, bằng cách sẵn sàng chấp nhận mất đi tất cả để trung thành với đức tin. Đến với Chúa Giêsu và vui sướng bước theo ngài, cần phải tận dụng mọi phương tiện, và dẹp bỏ mọi hành lý cồng kềnh vô ích. Noi gương Chúa, con người phải giải thoát mình khỏi tất cả những gì cỏ thể làm cản trở bước chân. Chỉ còn thập giá là phải mang theo để đi theo ngài.
Từ xưa đến nay, thập giá nói lên một điều gì ghê tởm, gớm ghiếc, một sự thất bại ô uế, nhụt nhã. Người bị xử đóng đinh thập giá phải chịu một cái chết đau đớn, dân mòn, treo lơ lửng, xa khỏi mặt đất. Người muốn bước đi theo Chúa phải vác thập giá đi đến núi Sọ, sẵn sàng hy sinh chính mạng sống mình. Sở dĩ Chúa Giêsu đòi điều kiện nầy là vì, thập giá là phương tiện, là con đường Thiên Chúa chọn để đem lại hạnh phúc đích thực cho con người.
Đồng ý là Thiên Chúa có thể dùng nhiều cách thức khác nhau, dễ dàng, quyền năng… để thực hiện công cuộc cứu độ. Thế nhưng, ngài đã chọn thập giá để nói lên tâm tình đền tội, tha thứ, thanh luyện, cầu nguyện. Mục đích là để giúp con người ý thức về phần rỗi vô cùng quan trọng. Cần phải tránh tội, đền tội, hy sinh, hãm mình, cầu nguyện.. Hơn nữa, thập giá cũng muốn mạc khải cho mọi người biết tình yêu Thiên Chúa vô cùng lớn lao. Con Thiên Chúa chịu chết để đền tội cho nhân loại. Đó là đường lối khôn ngoan của Thiên Chúa. Và cũng là con đường chúng ta phải theo, nếu muốn được hạnh phúc với ngài.
Đối với chúng ta trong hoàn cảnh hiện tại, thập giá cần phải mang chính là những việc bổn phận hằng ngày, những trách nhiệm phải chu toàn trong cuộc sống, những đau khổ, bất hạnh gặp phải nơi chính bản thân.. Với Chúa Giêsu, với ơn cứu độ, tất cả đều là những sợi chỉ thiêng liêng, cao quí dệt nên cuộc đời chúng ta từ ngày nầy qua ngày khác cho đến khi ra trình diện trước mặt Chúa. Vác thập giá mình theo chân Chúa Giêsu, chắc chắn chúng ta không đi vào vô nghĩa, đi đến sự chết, mà là đi đến vinh quang Phục sinh muôn đời trong Nước Trời.
Ơn cứu độ là một vấn đề sống còn, sinh tử. Được thì được hết, mất thì mất tất cả. Cho nên cần phải biêt khôn ngoan, suy tính, chọn lựa. Cần phải tránh thái độ dấn thân hời hợt. Cần phải quyết định sáng suốt, cân nhắc kỹ lưởng. Phải dứt khoát rõ ràng, để làm môn đệ Chúa ở đây và ngay lúc nầy. Cần phải suy xét cẩn thận, đo lường cái giá phải trả, đừng liều lĩnh, nhắm mắt đưa chân. Đó là điều Chúa Giêsu nhấn mạnh qua hai dụ ngôn về người định xây một cái tháp và một ông vua sắp đi giao chiến với mộ vua khác.
Đó cũng là điều Chúa cũng muốn nhắn nhủ chúng ta hôm nay.