Thứ Năm, 15 Tháng Chín, 2016 00:00
Chúa nhật XXV Quanh năm C ( Lc 16, 1-13 )

Rõ ràng là, qua dụ ngôn người quản lý bất lương, Chúa Giêsu không tán đồng sự bất lương của anh ta, mà khen ngợi cách anh ta đã thông minh xoay sở để thoát khỏi một hoàn cảnh bế tắc.

Bị tố cáo là phung phí của chủ, anh ta sắp bị sa thải. Làm thế nào bảo đảm được cuộc sống trong thời gian sắp tới ?- Sự khôn ngoan đã giúp anh tránh được một bàn thua trông thấy. Sự khôn ngoan của anh ta được thể hiện qua những điểm sau đây:

Trước hết, anh ta ý thức được hoàn cảnh thực sự bi đát của chính mình. Sự hoang phí của anh đã bị ông chủ phát giác. Hậu quả là anh sẽ không còn được tiếp tục làm quản lý gia tài của ông chủ. Trong tình thế đó, anh ta sẽ phải sống bằng cách nào ?- Cuốc đất làm ruộng thì không nổi. Ngày ngày ngửa tay xin xỏ của bố thí thì hổ ngươi, mắc cỡ. Phải làm thế nào để một khi bị cho nghỉ việc, thì vẫn có người tiếp đón, nuôi ăn ?-

Thứ đến, anh ta đã khéo léo xoay sở, tìm cách thoát ra khỏi khó khăn. Mà khéo léo là nghệ thuật biết dùng những phương tiện sẵn có, để đi đến mục đích một cách tốt đẹp. Ở đây, trong lúc này, những phuơng tiện hiện có của anh là, anh vẫn còn một ít thời gian, tuy không nhiều, nhưng cũng đủ để anh có thể tìm cách hành động; anh vẫn còn có thể sử dụng quyền hạn quản lý của mình một cách hợp pháp để thu xếp với những con nợ của chủ; anh vẫn còn có thể tỏ ra là một ân nhân hào phóng, một người làm ơn rộng rãi cho những người mà chắc chắn anh sẽ phải nhờ vả trong tương lai.

Ngoài ra, sau khi đã tính toán, suy nghĩ, anh đã nhanh nhẹn quyết định, dứt khoát hành động. Không chần chờ, chậm trễ. Không do dự, trì hoãn. Anh biết rằng, sự chần chờ, chậm trễ có thể làm lỡ cơ hội quí báu. Sự do dự, trì hoãn có thể làm mất đi dịp may hiếm có. Vì thế, anh đã cho gọi ngay các con nợ của chủ đến để giải quyết. Anh đã dùng tài sản vật chất của chủ để thủ lợi cho cá nhân riêng mình. Các con nợ của chủ bây giờ trở thành ngượi chịu ơn của anh. Anh đã thực sự biết lợi dụng thời cơ.

Khôn ngoan và nhanh nhẹn, hiểu biết và quyết tâm, anh đã cứu được mình, bảo đảm cho tương lai của mình. Chúa khen ngợi sự khéo léo của anh ta. Và từ đó, Chúa cũng mong ước các con cái Chúa cũng học được cách ứng xử thích hợp như thế cho hạnh phúc thiên đàng.

** Tất cả chúng ta đều được Chúa đặt làm quản lý gia tài của Chúa. Tất cả những gì chúng ta hiện có, đang sử dụng đều là của Chúa. Đó là của cải vật chất, tiền bạc, thân xác, mạng sống. Đó là những tài năng, trí thông minh, sắc đẹp, chức quyền, danh vọng… Là quản lý, thì không được phép sử dụng theo ý riêng mình, nhưng phải làm theo ý Chúa. Mà thánh ý của Chúa là, chúng ta phải dùng chúng như là những phương tiện, giúp chúng ta đạt được sự sống đời đời. Do đó, cần phải ý thức, nỗ lực, làm sinh hoa kết quả tốt đẹp.

Chúng ta biết rằng, mỗi người chỉ có một thời gian rất ngắn ngủi ở trần gian trước khi bước vào sự sống vĩnh cửu. Chúng ta chỉ có thể quản lý gia tài của Chúa, dù là tinh thần hay vật chất, nhiều lắm cũng chỉ được khoảng một trăm năm. Một trăm năm so với hạnh phúc đời đời thì không có nghĩa lý gì cả. Một khi nhắm mắt lìa đời, chúng ta phải bỏ lại tất cả những gì chúng ta đang có, chỉ trừ những giá trị thiêng liêng do các việc lành thực hiện. Vì thế, sự khôn ngoan đòi chúng ta phải biết khéo léo sử dụng những gì hữu hạn để đón nhận những giá trị vô hạn. Phải làm thế nào để một khi không còn làm quản lý nữa, thì các bạn hữu sẽ tiếp đón chúng ta vào hưởng hạnh phúc viên mãn trong Nước Chúa. Những bạn hữu đó là những người đang gặp khó khăn khốn đốn, những người đói khát, thiếu ăn thiếu mặc, tứ cố vô thân, không nhà không cửa, những người bệnh hoạn tật nguyền, không ai chăm sóc.v.v. Chính Chúa Giêsu hiện thân nơi những con người bất hạnh đó. Quan tâm giúp đỡ họ là làm cho chính Chúa Giêsu.

Bởi thế cho nên, mỗi người hãy là người quản lý khôn ngoan. Hãy biết khéo léo sử dụng những phương tiện mình đang có. Hãy biết cảm thông, chia sẻ, nâng đỡ. Hãy biết cho đi, cứu giúp, thực hiện đức bác ái yêu thương. Tất cả sẽ đem lại những giá trị thiêng liêng vô cùng cao quí cho sự sống muôn đời.

 

Thời Chiến Quốc, tại Nước Tề có một vị tướng quốc tài hoa lỗi lạc là Mạnh Thường Quân. Ông là người giàu có, lại có lịng nghĩa hiệp, hào phóng với hết mọi người. Trong nhà lúc nào cũng tấp nập khách thập phương thăm viếng, chuyện trị, ăn uống. Danh tiếng Mạnh Thường Quân vang khắp các lân bang thời ấy.

Một hôm, Mạnh Thường Quân sai một người bạn tên là Phùng Nguyên sang đất Tiết địi nợ. Trước khi lên đường, Phùng Nguyên hỏi Mạnh Thường Quân rằng : "Ngài có muốn tôi mua thứ gì bn đó về cho ngài không?" Mạnh Thường Quân trả lời : "Ngươi xem thứ gì nh ta chưa có thì mua."

Khi đến đất Tiết, Phùng Nguyên triệu tập các con nợ của Mạnh Thường Quân lại và yêu cầu họ xuất trình giấy nợ. Sau khi nắm được số liệu giấy tờ, thay vì địi họ thanh tốn hết tiền gốc tiền li, Phng Nguyn nhn danh Mạnh Thường Quân tuyên bố tha hết nợ cho dân và truyền cho các đầy tớ đem tất cả giấy nợ ra đốt sạch.

Thế là trong phút chốc, bao nhiêu nợ nần xưa nay biến tan theo làn khói; tất cả các con nợ thở phào nhẹ nhm v ghi tm khắc cốt n đức của Mạnh Thường Quân.

Mấy hôm sau, thấy Phùng Nguyên trở về tay không, Mạnh Thường Quân hỏi: “Nhà ngươi đ thu được bao nhiêu tiền nợ? Đ mua được thứ gì?” Phng Nguyn trả lời : "Theo thiển ý của tơi thì trong nh của ngi chẳng thiếu gì cả, cĩ chăng là thiếu ơn nghĩa dành cho người túng cực mà thôi. Chính vì thế, tơi đ trộm php ngi để mua ơn nghĩa cho ngài. Tôi hy vọng l ngi sẽ rất hi lịng".

Về sau, Mạnh Thường Quân bị hàm oan và bị bi quan, phải về nương náu tại đất Tiết. Dân chúng nơi đây nhớ ơn vị đại ân nhân đ tha nợ cho họ năm xưa, rủ nhau ra đón rước thật tưng bừng và thân mật. Mạnh Thường Quân vui sướng quay lại nói với Phùng Nguyên: "Nhà ngươi xem, chắc hẳn đây là cái ơn nghĩa mà trước đây nhà ngươi đ mua gim cho ta!"

GIÁO XỨ NÚI SẬP
Ấp Bắc Sơn, Thị Trấn Núi Sập, Huyện Thoại Sơn, Tỉnh An Giang.
ĐT: (02963) 869.239 - 866.787      DĐ: 0913.708.201
Email: ntkag53@gmail.com      Website: giaoxunuisap.com