Trước khi tham dự thánh lễ, chúng ta khiêm nhường thống hối, xin Chúa thứ tha những tội lỗi trong tư tưởng, lời nói, việc làm và những điều thiếu sót. Thế nhưng, tội thiếu sót là tội gì ?- Hậu quả thế nào ?-
Tội thiếu sót là tội bỏ việc lành, không thực hiện việc thiện cần phải làm. Chẳng hạn như cha mẹ không quan tâm nuôi dưỡng, giáo dục con cái nên người lương thiện, đạo đức như trách nhiệm đòi buộc. Ở đây, ông phú hộ giàu có là một ví dụ điển hình.
Là một người giàu có, ông mặc toàn gấm vóc, lụa là đắt giá. Yến tiệc linh đình là bữa ăn hằng ngày của ông. Xét về phương diện vật chất, ông có đầy đủ mọi sự, không thiếu thốn điều gì. Ong không làm điều gì xấu. Không ăn cắp, bóc lột, lừa lọc, gian dối… Thế mà, trong thế giới bên kia, ông đã phải quằn quại trầm luân trong biển lửa. Ong kêu la, rên xiết, than van, khóc lóc. Ong đã làm gì nên tội ?-
Xin thưa, ông đã phạm tội thiếu sót. Ông giàu có, sung túc, nhưng ông đã không quan tâm, để ý đến người nghèo Lagiarô đang nằm trước cửa nhà ông. Y phục của ông rất sang trọng, còn Lagiarô thì mình đầy ghẻ chốc. Ong luôn no say rượu thịt, còn Lagiarô thì đói khát nằm bên ngoài, cơm thừa canh cặn cũng không có; chỉ có con chó đến liếm các vết thương lở lói. Ong đầy đủ, thừa mứa, nhưng ông đã không có lòng thương cảm một người đang gặp cảnh khó khăn, ở bên cạnh ông. Tự thỏa mãn với những thú vui và của cải trần gian, ông đã quên mất sự sống vĩnh cửu. Sự giàu có đã đóng kín tấm lòng của ông với những người khác. Ông đã không chia sẻ, giúp đỡ người bất hạnh theo lời Chúa dạy.
Sự sung túc đã khiến ông không nhớ rằng, của cải vật chất được trao ban là cho tất cả mọi người hưởng dùng; nhờ đó, có thể sống đúng phẩm giá con người ở đời này, và hưởng hạnh phúc thiên đàng mai sau. Do xã hội bất toàn, sự phân phối không hợp lý, cho nên mới có người dư dã, kẻ thiếu thốn. Vì thế, bổn phận của mỗi người là phải góp phần của mình để xây dựng một thế giới tốt đẹp hơn, nhân bản hơn, bằng tấm lòng bác ái, yêu thương, bằng sự hy sinh, chia sẻ, bằng sự nâng đỡ, cứu giúp. Hưởng thụ một mình, làm ngơ với những người khốn khổ chung quanh, ông không nhớ rằng, mình sẽ phải trả lẽ trước mặt Chúa về cách sử dụng tiền bạc, của cải hiện đang có. Điều quan trọng không phải là có nhiều hay ít, mà chính là có biết khôn khéo sử dụng để sinh ích lợi thiêng liêng cho chính mình và anh em hay không.
Như thế, sự sống đời đời đã bắt đầu ngay từ cuộc sống hiện tại. Chính mỗi người đã chọn cho mình số phận vĩnh cửu qua cách sống của chính mình. Tình yêu Thiên Chúa được thể hiện qua tình yêu anh em. Chính Chúa hiện thân nơi anh em. Đối xử với anh em thế nào, là đối xử với Chúa như thế ấy.
Điều đó không có nghĩa là, tất cả những người giàu có đều phải bị phạt nơi hỏa ngục; còn tất cả những ai nghèo khó thì đương nhiên được vui hưởng Nước Trời. Thực tế cho thấy, có những người nhiều tiền lắm của, nhưng lại được Chúa chúc phúc, chẳng hạn như ông Giakêu trong Phúc Am. Trái lại, cũng có không ít những người sống trong cảnh túng quẩn, nhưng lại không được tuyển chọn, vì sự tham lam, ham muốn quá độ, đến nỗi đã quên hết những giá trị vĩnh cửu đời sau. Tất cả đều tùy thuộc ở thái độ đối với tiền bạc của cải và lòng bác ái, yêu thương. Được cứu rỗi hay không là do có hay không lòng bác ái, được thể hiện qua các việc làm cụ thể hằng ngày với những người chung quanh, chứ không hệ tại ở việc giàu có hay nghèo khó. Trong cuộc sống, không ai quá nghèo đến nỗi không có gì để chia sẻ cho người khác. Một nụ cười tươi tắn, một cái bắt tay thân mật, một lời nói thân thiện, một chén gạo, bát cơm… dành cho người đang gặp khó khăn, cũng có thể đem lại một giá trị thiêng liêng cao quí, nếu được làm với tất cả tấm lòng.
Đây là một bài học quí giá trong việc sống bác ái yêu thương với anh em chung quanh chúng ta vậy.
(Trích dẫn từ ‘Hãy Ra Khơi’ – Veritas)
Một câu chuyện kể rằng, có một em thiếu nhi con nhà giàu, học giỏi và đạo đức đến cầu nguyện với Chúa rằng:
“ Con chúc tụng và tạ ơn Chúa đã cho con sinh ra trong một gia đình đạo đức và hạnh phúc. Nhưng, tại sao Chúa lại cho người bạn thân của con phải cực khổ, gia đình nghèo khó, bố hắn là lao động chính trong gia đình nay bị đau nặng. Mấy anh chị em vừa phải bán vé số, bán báo, vừa đi học, nay phải nghỉ vì không đóng học phí. Chúa không thưởng bạn của con sao?
Chúa trả lời: “ Con thật là một thiếu nhi ngoan, một người bạn tốt biết quan tâm đến người khác, biết nghĩ đến người bạn kém may mắn hơn mình. Nhưng này con, con hãy nhớ rõ điều này là: chính vì Ta thương nó, mà Ta đã dựng nên con, và cho nó kết bạn với con”.